Sever 1 Sever 2
142

Đụ lén em gái xinh đẹp của vợ sắp cưới

Tứ Nhãn cũng bò đến cầu xin, hắn vừa mới nôn ra một ngụm máu, cả khuôn mặt đều là máu đỏ, nhìn thấy mà kinh hãi.Ánh mắt lạnh lùng của Lạc Hàn Đông rơi trên gương mặt hắn: Thuốc.Tứ Nhãn ngẩn người: Anh Vẫn muốn,Lạc Hàn Đông không nói gì, hắn vội vàng lôi thuốc ra từ trong túi áo: Toàn bộ đều ở đây, thuốc này chỉ có thể dùng 1 viên, nhiều hơn sẽChưa dứt lời thì cổ họng đột nhiên bị vật lạ rơi vào làm tắc nghẽn, hắn lập tức móc họng muốn nhổ ra.Thế nhưng Lạc Hàn Đông đã nhanh tay bóp chặt miệng hắn, mặt mày u ám liếc qua: Dám nhổ ra thử xem.Tứ Nhãn hoảng sợ, vô thức nuốt xuống một cái ực.Oai Chủy Lục không rõ nguyên nhân, bò lại gần cầu xin: Anh Đông Anh muốn đánh bọn em thế nào cũng được, anh đánh xong rồi đừng để trong lòngLạc Hàn Đông vân vê viên thuốc trong tay, anh nhìn Oai Chủy Lục, giọng nói lãnh đạm: Nuốt đi.Oai Chủy Lục nhìn Tứ Nhãn rồi lại nhìn Lạc Hàn Đông, đã hiểu ra anh Đông muốn làm gì. Dường như cô đang suy nghĩ tới việc gì đó nên khóe môi hơi cong lên, lộ ra nét mặt vui vẻ.Lạc Hàn Đông tắt laptop, bước đi tới chỗ người con gái đang ngồi, nâng cằm cô, đặt một nụ hôn lên đôi môi lúc nào cũng khiến anh chú ý. Thật lâu sau đó cô chỉ đành cúi đầu, giọng nói mềm nhũn: Chờ một lát là nó sẽ tự hết thôi.Khóe môi Lạc Hàn Đông cong lên, ngón tay giật giật.Thinh Hạ hiểu ý của anh, vươn tay đặt lên lòng bàn tay anh, chủ động nắm lấy.Nhớ tới lời của Từ Lộ Trạch từng nói, Thịnh Hạ ngẩng đầu lên nhìn Lạc Hàn Đông rồi choàng tay lên ôm lấy cổ anh.Lạc Hàn Đông hơi ngạc nhiên.Thịnh Hạ thu tay lại, cúi đầu không dám nhìn vào mắt anh: Em đi mua ít đồ ăn về.Anh thông minh lắm.Nên cô sợ cứ đối diện như vậy thì anh sẽ nhìn ra mất.Lạc Hàn Đông hồi phục rất nhanh, Thịnh Hạ ở bệnh viện chăm sóc cho anh hơn hai tháng, bác sĩ nói chỉ cần quan sát thêm một tuần nữa là đã có thể xuất viện rồi.Thịnh Hạ gật đầu, sau khi ghi nhớ những việc cần chú ý chợt thấy Lạc Hàn Đông hỏi bác sĩ: Sau khi xuất viện thì tôi có thể vận động mạnh được không,Bác sĩ nhíu mày: Không được vận động mạnh, nhưng nếu ngày thường cậu đi bộ chậm để rèn luyện thì có thể được.Lạc Hàn Đông: Vậy nếu như bản thân không động mà để người khác tự động thì sao,Thịnh Hạ đỏ mặt trong nháy mắt.Bác sĩ hỏi: Bản thân không động à, Đây là kiểu vận động gì thế,Thịnh Hạ ho nhẹ một tiếng: Không có gì đâu bác sĩ, anh ấy đùa đấy.Lạc Hàn Đông rất chi là thật thà: Tôi nằm, cô ấy động. Một lúc lâu sau anh mới nhanh chóng rời khỏi, chống đỡ trên lưng của cô rồi bắn ra.Thịnh Hạ bị mảng tinh dịch nóng bỏng kia phủ lên, nóng đến mức cô khẽ kêu ra tiếng: Nóng quáThân thể thiếu nữ trắng nõn nằm trên tấm ga giường màu đen, đụ em gái trên lưng là ấn ký màu đỏ vô cùng bắt mắt, tinh dịch màu trắng ngà chảy dọc sau lưng, cảnh tượng dâm mỹ không chịu nổi.Lạc Hàn Đông chỉ cảm thấy bụng dưới lại có một ngọn lửa đang muốn bùng lên, anh dời tầm mắt, đi vào một phòng tắm bên cạnh, tắm qua loa một hồi, sau đó ra ngoài thay quần áo.Thịnh Hạ ở trên giường đã ngồi dậy, khóe mắt đỏ lên, ở chỗ cô ngủ còn đặt một quyển Hoàng tử bé ở đó.Lạc Hàn Đông không nhìn cô nữa: Tắm rửa sạch sẽ rồi lên.Anh đi lên căn phòng trên mặt đất.Thịnh Hạ chỉ có thể chịu đựng một bụng tủi thân, vội vàng tắm rửa thay quần áo rồi leo lên bậc thang một cách ngoan ngoãn.Trong tay còn cầm theo quyển Hoàng tử bé kia.Người đàn ông đã ngồi trước bàn máy tính, gõ bàn phím lách cách.Trên bàn trà đặt hai phần bữa sáng.Anh vẫn chưa động vào.Thịnh Hạ rất đói, cô không đợi Lạc Hàn Đông nữa, tự mình lấy một phần ăn trước.Cô cho rằng trước đó anh Đông chạm vào cô là bởi vì ăn nhầm thứ gì đó, tinh thần có hơi không bình thường.

View more