Sever 1 Sever 2
112

Lão sếp dê già làm việc cùng em thư kí xinh đẹp và cái kết

Chỉ thấy người nọ rũ mắt xuống, trên trán lấm tấm vài giọt mồ hôi, nơi đáy mắt nhuốm màu dục vọng, những đường gân xanh trên cổ căng ra, hiện lên vô cùng rõ dưới làn da trắng lạnh.Đường nét chỗ quai hàm cương nghị khẽ ngửa lên trên, để lộ ra hầu kết nhô lên đầy nam tính.Thịnh Hạ dùng sức ngậm lấy quy đầu trước mắt vào trong miệng, cảm nhận bàn tay mạnh mẽ của người đàn ông đang giữ chặt đầu mình. Chú ấy tặng cho tôi thì người này chính là của tôi, bây giờ cô ta gây rối trong phòng tôi, tôi muốn đuổi đi, chút chuyện nhỏ như vậy cũng cần phải làm phiền chú ấy sao, Điệu bộ của Lạc Hàn Đông đầy chế nhạo: Hay là tôi bây giờ, ngay cả quyền này cũng không có,Oai Chuỷ Lục tự vả vào mồm mình: Ấy kìa anh Đông, cái miệng này của em thật là không biết điều. Lúc nhảy ra khỏi xe, anh ôm chặt cô lăn vài vòng trên mặt đất rồi dừng lại, nhanh chóng chạm lên mặt cô kiểm tra: Thịnh Hạ,Đầu óc Thịnh Hạ choáng váng nhìn người trước mắt, trong lòng có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng lời chưa ra khỏi miệng, nước mắt đã trào ra trước.Em có thể đứng dậy được không Lạc Hàn Đông nói một cách khó nhọc: Mau đứng lênThịnh Hạ không thể tự đứng dậy, đầu óc cô quay cuồng. Lần thứ hai anh gọi tên cô, giọng nói lại mang theo châm chọc: Đừng nói dối trước mặt tôi.Thịnh Hạ run rẩy.Người đàn ông này Quá thông minhBuổi tối Thịnh Hạ ngủ không được ngon lắm.Lúc Hàn Lạc Đông nắm cổ tay của cô lên để xoa thuốc, cô nhịn không được mà mở mắt.Trên đầu người đàn ông buộc một túm tóc, ánh đèn rọi vào đỉnh đầu anh, bao phủ lên nửa gương mặt anh, mông lung lại mơ hồ, khoảnh khắc đó, cô không nhìn rõ được vẻ mặt của anh.Chỉ nhìn thấy mắt của người đàn ông cụp xuống, mí mắt rất mỏng, anh mím môi, cái cằm rất sạch sẽ, chuyến công tác không có một gợn râu.Cổ tay truyền đến cảm giác đau nhói nóng rát, Thịnh Hạ chịu đựng, cắn môi không phát ra bất kỳ âm thanh nào.Người đàn ông còn cố ý, dùng sức xoa thật mạnh, thấy cô đau đến cong người lên, lúc này mới kéo nhẹ khóe môi lên, lạnh lùng nói: Trước đây còn yếu ớt không chịu được, bây giờ đã có thể nhẫn nhịn rồi sao,Thịnh Hạ nghe ra được sự nhạo báng trong giọng điệu của anh, im lặng không giải thích.Em không tin tôi cũng là điều rất bình thường.

View more