Sever 1 Sever 2
289

Sếp thuê vợ của cấp dưới trong 1 ngày

Thỉnh thoảng anh sẽ bưng ly nước đặt bên cạnh lên nhấp một ngụm, sau đó lại lập tức nhìn đăm đăm vào máy tính.Suốt nửa tiếng trôi qua, anh ta cứ duy trì tư thế đánh máy y như vậy, cũng không thèm ngẩng đầu lên nhìn cô một lần nào.Thịnh Hạ vẫn quan sát anh ta một cách đầy phòng bị, bên tai còn có thể nghe thấy tiếng thét chói tai của một cô gái truyền đến từ bên ngoài, sau đó không bao lâu là tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông.Cô nhắm mắt lại, mượn vợ các ngón tay lại run rẩy kịch liệt.Người tiếp theo sẽ là cô, chỉ là không biết lúc nào mà thôi.Khi người đàn ông này đánh máy xong,Là sau khi ăn tối,Hay là sau khi tắm xong,Nước mắt của Thịnh Hạ lại chảy dài xuống. Cơn kinh hãi quá độ khiến cơ thể của cô như bị rút hết sinh khí. Bản thân cô rất chán ghét điều này nhưng dường như bạn cùng phòng lại nghĩ đây là chuyện vui nên hỏi cô: Anh Đông thế nào, Có phải rất lợi hại không,Thịnh Hạ rũ đôi mắt đỏ ửng của mình xuống, không nói gì.Tiết Phương Phương đi tới: Từ Đan Phượng, cậu bị điên à,Từ Đan Phượng giễu cợt: Làm sao, Tôi hỏi vậy cũng không được à,Thịnh Hạ không nói gì, vào phòng tắm rửa mặt.Lúc cô đang ở bên trong nghe thấy giọng nói cố đè thấp của bạn cùng phòng ở bên ngoài: Cậu không thấy khắp cổ cô ấy đều là dấu hôn à, còn có mùi hương đó nữa, chưa vào đến cửa tôi đã ngửi thấy rồi, chắc chắn bọn họ là đã làm hai ngày liềnThịnh Hạ cúi đầu ngửi chính mình.Cô không biết đây là mùi gì, nhưng cô ngửi thấy mùi hương của đàn ông đó.Mùi bạc hà sau khi cạo râu, mùi sữa tắm trên người anh, còn mùi nước xả vải tươi mát của quần áo.Cô vùi mặt vào lòng bàn tay, ở trong phòng vệ sinh nhỏ giọng khóc nức nở.Đã lâu rồi Lạc Hàn Đông không tới tìm Thịnh Hạ.Bạn cùng phòng ký túc xá đều nghĩ rằng Thịnh Hạ đã bị bỏ rơi. Cô không muốn bị nhìn ra bầu không khí loáng thoáng giữa cô và Lạc Hàn Đông, chỉ có thể cam chịu đứng đó.Thời gian gần đến rồi.

View more